Thằng chồng wỉ sứ trốn nơi đâu
Suốt ngày ăn nhậu vợ con sầu
Lại còn tằng tịu trai với gái
Bà mà tóm được biết tay nhau
Bà con cô bác nghĩ dùm coi
Cái thằng chồng mắc dịch mắc toi
Chẳng chịu làm ăn, mà chỉ khoái
Ăn chơi đàng điếm .... khổ wá trời
Ơi hỡi trời ơi chồng ơi chồng
Mày có chịu về đây ngay không
Hay là mày đợi bà nổi máu
Cắt của nợ mày thế là xong
Nè nè con vợ mắc toi
Sao bà nặng lời trách móc nhau chi
Nghĩ xem bà tốt lành gì
Ngồi lê đôi mách, sáng đi tối về
Nhà cửa thì bỏ thì bê
Con cái đùm đề chẳng dạy chẳng nuôi
Tội là tội cho thân tui
Cực nhọc cả đời, giật gấu vá vai
Bà nghĩ xem lỗi tại ai?
Bà mê bạc bài ngày tối đỏ đen
Nhiều lần tui đã can ngăn
Bà nạt bà nộ, có cần nghe đâu
Giờ đây nợ đã ngập đầu
Buồn nên tui nhậu giải sầu bà ơi.
Đúng là cái số ..... cu đen
Vớ thằng chồng hèn khổ quá đi thôi
Chồng chi sao cứ ỉ ôi
Đổ thừa cho vợ để rồi ... ăn chơi
Ăn chơi thì cứ ăn chơi
Đừng mang mầm bệnh , tơi bời xác thân
Xác thân, ừ cái xác bần
Thôi thì cứ thế cho gần Diêm Vương
Thứ chồng chết chẳng ai thương
Thứ chồng chết chẳng ai thương
Vậy con nào mới ghen tuông vậy cà
Ngẫm thân mà thấy xót xa
Có con vợ già đanh đá chanh chua
Ngày thời nó thích ngày mưa
Đêm thời nó thích đêm thừa trống canh
Câu tiết hạnh nó chẳng rành
Đem chồng bêu rếu giữa manh múng đời
Ơi ông Nguyệt lão! ông ơi!
Ông ở trên trời se lộn mối tơ
Tội là tội cho con thơ
Còn tuổi dại khờ đã chịu khổ đau
Ngày thời bữa cháo bữa rau
Đêm thời mở mắt thấy sao trên trời
Phải chăng là lổi tại tôi
Hay tại vợ quý cả đời phá gia
Chồng vợ mà như oan gia
Sống chung một nhà, khổ ải sơn khê.
Uống ly rượu đế mà thề
Kiếp sau chẳng lấy vợ mê bạc bài.
Ông kiu tui khoái bạc bài
Coi chừng tui ..... xáng bạc tai chít giờ
Thà ông đừng nhắc con thơ
Nói ra tui muốn ..... "Phơ" ông chết liền
Mổi khi ông nổi cơn nghiền
Tiền sửa tiền tả ông xiềng nơi đâu
Tiên trắng rồi đến tiên nâu
Ông đem nướng sạch để rầu thân tui
Thân tui dù cái thân cùi
Cũng không thể để ông vùi ông chôn
Ông mà còn chút trí khôn
Hãy mau thức tĩnh, liệu hồn nha ông
ChỨ đừng mang mãi thói ngông
Tui băm từng mãnh liệng sông tức thì
Chồng chi cái thứ chồng lì
Nói hoài hổng được thôi đi ..... wính bài
Cãi nhau chi mãi bà ơi
Vạch áo cho người, xấu mặt ai đây
Tui nhận tui có xỉn say
Bà mê bạc bài, bà có nhận chăng?
Thôi về tu tỉnh làm ăn
Nuôi dạy tụi nhỏ, nó cần tương lai
Chứ tui ngày tối xỉn say
Bà mê bạc bài, tụi nhỏ ai lo
Vậy xin bà mau về cho
Uống vài lít nữa, tui bò về sau.
Tui nào đâu muốn hơn thua
Mà JK nỡ lòng đùa .... tui đau
Vợ chồng thì fải nhịn nhau
Nhưng chồng tui hả, ôi rầu thúi thân
Chồng chi vừa dại vừa đần
Dậy hoài chẳng được cứ gân cổ hoài
Bảo rằng ngày một ngày hai
Thì còn chịu chứ lai rai thế này
Tui đức gân máu có ngày
Thời ai ở lại chăm bầy con thơ
Tội cho tụi nhỏ bơ vơ
Không cha không mẹ như cờ không .... "Tương" ( Không tướng )
Không tương thì lấy ai thương
Thôi đành nhịn nhục tìm đường nuôi con
Chồng ơi chồng nếu có còn
Chút tình chút nghĩa ..... lon ton chạy về