Không, em không thích màu này, em thích màu xanh lá cơ! - Ngọc mân mê chiếc áo sơ mi kiểu cách tân màu xanh nõn chuối. Cô phớt lờ tất cả những chiếc khác, cả chiếc màu vàng - màu Ngọc vốn rất thích mà anh đưa cô xem. Ngắm nghía chiếc áo xanh ấy, Ngọc thấy mê ly và nhất định mua nó.
Nửa cuộc tình thứ hai
Anh nhìn chiếc áo rồi nhìn Ngọc, sao chẳng giống cô chút nào, mà lại giống...
Ngọc lay anh:
- Anh à, em thích chiếc áo này, mình mua nó nhé!
- Ừ... ừ, em thích thì mua - Nam lại lấy làm lạ, có bao giờ Ngọc gọi mình như thế đâu. Từ ngày cưới Ngọc luôn dữ dằn với Nam, cô chả bao giờ gọi trìu mến và đằm thắm: "anh à" như thế với chồng nhưng tiếng "anh à" ấy sao không xa lạ mà thấy ấm áp thân quen quá. Hôm nay Ngọc làm sao vậy nhỉ? - Nam tự thắc mắc trong lòng nhưng cũng quên mau chóng. Cuộc sống thường nhật bộn bề công việc với niềm hạnh phúc bên cạnh người vợ xinh đẹp giàu có là Ngọc khiến anh cảm thấy rất thỏa mãn, và tất cả những chuyện linh tinh khác đều bị đẩy lùi. Anh chỉ đang sống êm ấm với hạnh phúc hiện tại và cố gắng làm mọi thứ cho Ngọc.
Chuyện anh và Ngọc quen nhau, yêu nhau và cưới nhau cũng thật tình cờ, trong thời gian khá nhanh. Anh là bác sĩ ngoại khoa của một bệnh viện, đã 29 tuổi mà vẫn cứ lông bông. Đồng nghiệp, bạn bè, ai cũng thúc giục anh tìm một người vợ, 29 tuổi đã thành đạt rồi, phải cho ông bà có cháu bồng ẵm và bản thân một người thương yêu, một mái ấm chứ.
Mỗi lần nghe nhắc tới, anh cứ cười. Không phải anh xấu trai hay vô duyên không ai yêu mà thực ra anh cũng từng có một hai người yêu rồi đấy. Nhưng anh chỉ yêu rồi chia tay, không biết thật hay giả, nhưng lúc yêu, anh nồng nàn tha thiết lắm, tỏ ra ngọt ngào, chân thật lắm, vẻ hào hoa và địa vị của anh khiến các cô phải ngã gục một cách dễ dàng cùng những lời âu yếm và sức hút kỳ lạ của anh. Rồi cứ như ai xui khiến chứ không phải chính anh muốn thế, anh nói ba mẹ anh không đồng ý chuyện anh và em, thế là chia tay. Hầu như những cuộc tình đã qua của anh đều giữ lại toàn những kỷ niệm đẹp, bình yên, không có hận thù oán ghét... họ vẫn yêu anh mà không thể nào trách anh được, kỳ lạ thế đó.
Cha Ngọc là giám đốc bệnh viện nơi Nam làm việc. Một lần Ngọc lên cơn đau tim dữ dội, nhờ Nam tình cờ gặp giúp đưa cô vào bệnh viện cấp cứu. Cảm kích Nam, cả Ngọc lẫn ba má Ngọc đều rất quý mến Nam.
Bệnh tim của Ngọc ngày một trở nặng, vô phương cứu chữa. Ngọc là đứa con gái cưng yêu duy nhất của ông bà Lê Đại, nên họ lo lắng âu sầu vì Ngọc không biết bao nhiêu. Ngọc thầm yêu Nam tha thiết nhưng bệnh tình khiến cô phải sống những chuỗi ngày buồn bã, chẳng biết mình sẽ ra đi khi nào, vui quá cũng không được, buồn quá cũng không xong, lúc nào cũng phải bình bình. Bình thường, Ngọc được cưng chiều hết mực và rất hạn chế tiếp xúc với mọi người để không ai khiến cô buồn vui. Riêng Nam được tiếp đãi rất khác, Nam đã trở nên đặc biệt đối với Ngọc và gia đình Ngọc...
Bao |
the thao|
Tin Kinh te